Năm 2015, ông Nguyễn Văn Thế (44 tuổi, ở xã Hàm Tử, Khoái Châu, Hưng Yên) đưa 1,5 tấn nhãn sang thị trường Mỹ giới thiệu và nhận được nhiều tín hiệu lạc quan. Trang trại nhãn Miền Thiết của ông có quy mô 4 ha, là mô hình đi đầu về sản suất nhãn chất lượng cao.
Ông Nguyễn Văn Thế hướng dẫn hội viên trong thôn chăm sóc nhãn. Ảnh: Danviet.
Nhận thấy nhãn truyền thống ít quả, lại không ngon, với sẵn kiến thức về nông nghiệp, ông Thế cùng anh trai đã tạo ra giống nhãn mới mang nhiều ưu điểm vượt trội như quả to, ăn ngọt và đẹp mã. Khi thử nghiệm thành công, ông phổ biến rộng rãi tới bà con trong xã. Giống mới đã được nhà nước công nhận và bổ sung vào bộ giống quốc gia.
Ông Thế có kế hoạch năm 2016 sẽ liên kết sản xuất trong toàn bộ xã Hàm Tử và xây dựng nhà máy chế biến để xuất khẩu sang Mỹ.
Ngoài nhãn, ông còn trồng xen các giống bưởi và cây ăn quả khác kết hợp nuôi gà thả vườn. Thu nhập bình quân mỗi năm của ông khoảng 4,5 tỷ đồng, trong đó lãi 1,8-2 tỷ đồng.
Ông là một trong 63 nông dân Việt Nam suất sắc năm 2015, giải nhì toàn quốc cuộc thi Sáng kiến nhà nông do Trung ương hội nông dân Việt Nam tổ chức.
Trang trại chuối của ông Phạm Năng Thành (xã Đại Tập, Khoái Châu, Hưng Yên) cũng là một trong nhiều cánh đồng tiền tỷ tiêu biểu. Trên diện tích 70 ha dọc ven sông Hồng, ông Thành đã áp dụng kỹ thuật canh tác khoa học nên sản lượng chuối mỗi năm đạt 7.000-8.000 tấn.
Quyết tâm làm giàu trên quê hương, ông Thành đã trồng thử nghiệm các loại quả như chuối, cam, bưởi. Nhận thấy trồng chuối có lãi hơn nên ông đi vay mượn khắp nơi để nhân rộng diện tích. Cứ đến cuối mùa ông lại mang xe chở chuối tiêu hồng đi bán khắp nơi ở Hà Nam, Hải Dương, Hà Nội. Nhờ đó, nó trở thành sản phẩm được ưa chuộng trên thị trường miền Bắc.
Ông Thành đang tích cực mở rộng quy mô sản xuất ra 200 ha để đáp ứng xuất khẩu sang Nga, Hàn Quốc. Bình quân thu nhập mỗi năm của gia đình ông là 7-8 tỷ đồng.
Ông Trần Văn Lưỡng bên cánh đồng lúa của mình. Ảnh: Nongnghiep.vn.
Trong khi nhiều hộ dân khác bỏ ruộng đi làm ăn xa, ông Trần Văn Lưỡng (52 tuổi, xã Quang Hưng, Kiến Xương, Thái Bình) lại quan niệm "đã là nông dân thì phải đam mê ruộng" nên thuê lại ruộng của các hộ dân khác để trồng lúa. Gọi là ruộng nhưng đó là miếng đất bỏ hoang không có người làm, trước đây người dân trong xã dựng lò gạch, dù đã được cải tạo nhưng đất phèn chua và kém hiệu quả, trong làng không có ai dám làm. Mon an ngon
Quyết định thuê 12 ha vào năm 2012 của ông khiến người trong làng e ngại và gọi là "Lưỡng khùng". "Ruộng cách nhà gần 4 km, cây cỏ mọc um tùm, mảnh sành, gạch vương vãi khắp nơi, vợ con và người thân ra sức can ngăn, nhưng tôi vẫn dốc hết vốn liếng và vay thêm ngân hàng để đầu tư cải tạo", ông kể.
Ông Lưỡng đầu tư mua máy gặt, san lấp hơn nghìn mét vuông sân phơi, trang bị máy bơm tưới tiêu, máy cày cấy để giảm công lao động. Khi thuê nhân công cải tạo, mọi người ai cũng nói "đất này sao làm được", ông đáp "các chị cứ làm đi, xong ngày nào tôi trả công ngày đó".
Vụ đầu ông cấy lúa tuyền thống như bắc hương, BC... năng suất không thấp nhưng đầu tư cho nhân công quá nhiều, thương lái còn ép giá. Sau này ông mày mò tìm đến công ty để giúp đỡ kỹ thuật và bao tiêu sản phẩm.
Năm nay, vụ xuân ông cấy giống Hana đạt gần 2 tạ/sào Bắc Bộ. Công ty trả ông 7.000 đồng/kg thóc, số tiền thu về gần 140 triệu. Mới đây ông cấy giống VS1 thu hoạch lên đến 60 tấn, giá bán 6.200 đồng/kg và số tiền thu về khoảng 450 triệu.
Ông Lưỡng chia sẻ kinh nghiệm, bà con cần chú trọng đến giao thông thủy lợi nội đồng, chủ động tưới tiêu, bón phân theo tiêu chuẩn đúng thời vụ, hạn chế dùng thuốc bảo vệ thực vật. "Bà con đang phụ thuộc vào sự trợ giúp của hợp tác xã mà không chủ động tưới tiêu, thích trồng lúa nào thì trồng, bón phân nào thì bón, đến mùa thi thuê khoán nhân công hết", ông Lưỡng nói.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét