Nếu chỉ mới nhìn qua những câu chuyện
khởi nghiệp thành công rực rỡ trên các phương tiện truyền thông đại
chúng, mọi người thường sẽ ngộ nhận rằng chỉ cần hội tụ đủ 2 yếu tố đam
mê và một chút nghị lực để vượt qua khó khăn ban đầu thì sẽ chạm tới
đỉnh vinh quang. Tuy vậy, trái ngược với điều đó, những chuyên gia kinh
nghiệm và nhà tư vấn cho rằng đó thật sự chỉ là bề nổi của tảng băng
chìm, mà muốn khám phá hết bí ẩn của nó, đòi hỏi một cái giá phải trả,
một lộ trình vô cùng gian nan, thử thách.
Xem thêm toc
tien
Trong bài viết này, chúng tôi sẽ nhắc
tới trường hợp của Xu Zhenjiang - một trong số những người đã phải nếm
mùi trải qua hành trình gian lao đó. “Kinh nghiệm” lần đầu khởi nghiệp
của mình đã gần như dẫn anh đến cảnh ngộ phá sản. Trong một bài báo đầy
cảm xúc trên iHeiMa, anh đã hé lộ toàn bộ câu chuyện của mình. Chúng tôi
xin thuật lại như sau:
Lúc ấy tôi mới cập bến những năm đầu độ
tuổi 20. Cũng như hầu hết giới trẻ Trung Quốc thời bấy giờ, cuộc sống
của tôi gắn liền với từng bước phát triển của những công nghệ tiên tiến
đã và đang ngày một tô điểm thêm cho bộ mặt kinh tế đất nước. Vì vậy,
không quá khó hiểu dù khi còn là một đứa trẻ tôi đã có đam mê với máy vi
tính, đồng thời liên tục dõi theo những cập nhật, đột phá mới nhất của
phong trào khởi nghiệp trong đang nở rộ trong giới công nghệ thông tin.
Và rồi một mơ ước, một hạt giống được
ươm mầm từ sâu trong tâm trí tôi, chỉ còn chờ cơn mưa đến như một lời
kêu gọi vươn mình sinh sôi nảy nở để trở nên vĩ đại, vươn xa hơn bao giờ
hết.
Ở những thành phố hiện đại bậc nhất, các
bạn sẽ thường được nghe, đọc những mẩu tin đầy xán lạn về trường hợp
một vị CEO nào đó, chỉ bắt đầu với một địa điểm trụ sở đi thuê, dần dần
vượt qua sóng gió và cuối cùng trở thành chủ một doanh nghiệp lớn mạnh
hay công ty cổ phần đại chúng. Đây thật sự là hình mẫu được cho là hoàn
hảo được hàng triệu người hướng đến, việc còn lại sau đó chỉ là hưởng
thụ một cuộc sống giàu có, an nhàn.
Xem thêm tam
su tham kin
Lúc này tôi không biết nên cười, khóc hay phản ứng ra sao, nhưng đó đã từng là viễn cảnh, là tư tưởng luôn xuất hiện lởn vởn trong suy nghĩ của tôi hồi ấy, trên những bước đi đầu tiên.
“Startup dogs” (thuật ngữ để chỉ những
chủ sáng lập doanh nghiệp thành công) luôn có tài thuyết phục rằng mọi
người đều có khả năng trở nên giống như họ. Kể cả khi ý tưởng mới nhen
nhóm, chưa có bất kỳ sự đảm bảo nào, người ta cũng thường tự nhủ: “Tôi
sẽ theo đuổi giấc mơ của tôi đến cùng!” hay “Mình sẽ chỉ tập trung vào
công việc”. Thậm chí bạn có thể tự tin ưỡn ngực khoe với người khác.
Chưa tính đến việc ý tưởng này có thực tế hay không, tiềm năng lớn hay
không đáng kể, tôi vẫn luôn nghĩ đến một ngày mai, tôi sẽ có cơ hội trở
thành người đứng diễn thuyết trên kia về những kinh nghiệm quý báu của
mình.
Ban đầu khi bắt tay vào hành trình của
riêng mình, tôi vẫn ngập tràn năng lượng và sự tự tin. Nhiều lúc tôi còn
cảm thấy chắc chắn mình đang đi đúng hướng, công việc vẫn suôn sẻ, mọi
khía cạnh đều hoàn hảo và chi tiết như đã tính toán. Mọi việc có vẻ như
hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát. Nhưng giờ đây, khi đã ít nhiều trải
qua 2 lần khởi nghiệp để rồi nhìn lại, điều đó không hơn gì ngoài việc
có thể gói gọn trong hai từ “thiển cận” và “ảo tưởng”, đúng nghĩa một
con đường tối tăm, u ám, không rõ phương hướng và lối thoát.